Người thầy "già" - Một đời mãi khắc ghi

Thầy dạy rằng cuộc sống giống như bông hoa hồng, vẻ đẹp luôn đi cùng với gai ...

"Thầy ơi" chúng con luôn muốn được gọi thầy thân thương như thế, như những ngày thầy trò mình còn bên nhau thầy ạ. Đó là tiếng gọi thật ấm áp, thật chất chứa đúng không thầy?
Nguoi thay gia - Mot doi mai khac ghi

Hôm này là ngày 20-11 rồi thầy ạ, lòng chúng con lại càng nhớ thầy da diết, càng muốn được chạy ngay đến bên thầy và tâm sự đủ thứ chuyện trên đời như ngày xưa.

Nhanh quá thầy nhỉ, mới ngày nào chúng con còn là những đứa trẻ ngây ngô, chỉ biết lo lắng làm thế nào vượt qua ngưỡng cửa đại học đang chờ trước mắt, thế mà bây giờ chúng con đã trở thành những cô cậu sinh viên năm 3 đầy nhiệt huyết và khát khao của tuổi trẻ rồi ạ. Tất cả là nhờ những lời tâm sự, chỉ dạy ân cần của thầy ngày đó đã giúp chúng con định hướng đúng cho con đường của riêng mình và không còn là những đứa nhóc ngây thơ chỉ nhìn cuộc đời bằng ánh mắt đơn giản như vốn có. Nhờ thầy mà chúng con biết và cảm nhận được vô vàn điều thú vị từ đôi mắt, đúng là đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn thầy nhỉ.


Thầy còn nhớ ngày đầu tiên thầy bước vào lớp không ạ? Ngày ấy, lớp chúng con là lớp chuyên ban A nên luôn nghĩ học mấy môn phụ cho đủ vì thế khi nghe tiết học hôm đấy môn lịch sử chúng con cũng chẳng thấy có gì hào hứng. Đến khi thầy bước vào cửa lớp, ấn tượng đầu tiên của chúng con mới chỉ là "Ồ, thầy già và gầy quá nhỉ". Và tiếp theo là chúng con bị tò mò, thu hút bởi phong cách của thầy, thầy ăn mặc giản dị gọn gàng và có phong thái như nhà hoạt động cách mạng. Không hiểu sao lúc đấy chúng con lại thấy thấp thoáng bóng dáng của Hồ Chủ tịch vĩ đại. Có lẽ đó là phong thái của những nhà cách mạng "già" đúng không thầy?

Tiết học đầu tiên ngoài sức tưởng tượng của chúng con, thầy bắt đầu tiết học bằng lời giới thiệu bản thân rất hài hước, khuôn mặt luôn nở nụ cười thân thiện và ấm áp vô cùng. Cả tiết học chúng con ngồi nghe giảng chăm chú mà trước đây chưa bao giờ như thế, đến lúc trống đánh hết tiết chúng con cũng chẳng để ý mà cứ muốn được học tiếp, học nữa. Đúng là khả năng truyền cảm hứng của thầy là số một thầy nhỉ?

Và cũng từ tiết học đầu tiên đó, chúng con cảm thấy yêu môn lịch sử tới mức lạ kì, cả tuần mong ngóng đến tiết của thầy để được ngắm nhìn một con người có dáng hình bé nhỏ, gầy gầy và ánh mắt, nụ cười sao mà ấm áp đến vậy. Mỗi tiết học của thầy chúng con có được bao nhiêu kiến thức và có cả những phút giây thư giãn thoải mái vô cùng. Rồi cả những lúc thầy trò mình "thì thầm" tâm sự đủ chuyện. Thầy như người ông, người cha, người anh của chúng con vậy, có những lúc thầy ân chỉ dạy lúc lại gần gũi trò chuyện tâm sự với những đứa nhóc chúng con. Những giây phút đấy chúng con quý trọng biết bao và sẽ chẳng bao giờ quên được thầy ạ. Rồi cả những lúc thầy nói đùa: "Sau này đứa nào mà đi làm tháng kiếm được nghìn đô trở lên thì hẵng lái xe ô tô đến nhà thăm thầy, không thầy không nhìn mặt đâu". Thầy yên tâm nhé, chúng con cũng muốn gặp thầy, được bên thầy da diết lắm, nên phải cố gắng thật nhiều đạt được chỉ tiêu của thầy chứ.

Nguoi thay gia - Mot doi mai khac ghi

Giờ chúng con đã trưởng thành rất nhiều, thầy đã chỉ dạy cho chúng con biết cuộc đời dù thế nào luôn có những khúc gập, những quanh co, những thác ghềnh, đừng bao giời mơ mộng về cuộc đời là một con đường thằng mượt. Nếu cuộc đời các con không có những thử thách nó sẽ vô vị ...

Thầy dạy chúng con bước vào đời cần có đôi mắt sáng và biết yêu thương, dạy chúng con không được gục ngã đầu hàng trước những thất bại, không được dừng chân khi cuộc đời phía trước còn nhiều chông gai ... Vâng, chúng con đã và đang sống như lời thầy dạy, chúng con đã lớn hơn một chút rồi, thầy ơi ....

Dẫu đông dài, hạ trắng, nắng gắt hay mưa giông…
Những người chèo đò vẫn mải miết qua sông đưa khách…
Dẫu gió lạnh, đèn khuya, lưng áo mỏng…
Thầy tôi trăng hắt những đêm kia, vẫn mải miết chèo đời…

Gửi tới thầy - người luôn yêu thương che chở cho chúng con. Mãi khắc ghi bóng hình thầy trong tim!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét